Những bài thơ hay nhất về đề tài mùa xuân

Mùa xuân Có lẽ là mùa đầy cảm hứng nhất, bởi đây được cho là mùa đẹp nhất trong năm, tràn đầy sức sống và vui tươi nhất. Đây là thời khắc thiêng liêng của tạo hóa, khi vạn vật sinh sôi nảy nở sau một mùa đông khắc khổ lạnh giá. Nơi vạn vật giao thoa và trở về với nhau, nơi sum họp của gia đình. Mùa xuân Đây là mùa quan trọng nhất đối với văn hóa phương Đông vì đây cũng là thời điểm diễn ra các ngày lễ quan trọng. Sau đây là Những bài thơ hay nhất về mùa xuân.
Mùa xuân nho nhỏ – Thanh Hải
Lớn lên giữa dòng sông xanh
Một bông hoa màu tím
Bạn Đang Xem: Những bài thơ hay nhất về đề tài mùa xuân
Oh larks
Hát mà vang
Từng giọt long lanh
Tôi đặt tay cảm hứng.
Mùa xuân của những người có súng
Lộc đầy lưng
Mùa xuân mọi người lên đồng
Lộc vươn cánh đồng
Mọi thứ như hối hả
Mọi thứ như xôn xao …
Đất nước bốn nghìn năm
Cần cù và chịu khó
Đất nước như một vì sao
Cứ tiếp tục đi.
Tôi làm cho con chim hót
Tôi làm một bông hoa
Chúng tôi nhập cuộc hòa
Một nốt trầm bay bổng.
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ cho đời
Ngay cả ở tuổi hai mươi của tôi
Cho dù đó là mái tóc hoa râm.
Mùa xuân – tôi muốn hát
Nam Ai, Nam Bình
Nước cách xa hàng ngàn dặm
Nước ngàn dặm tình yêu
Nhịp sống của xứ Huế.
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ“Được viết ngay trước khi nhà thơ mất, thể hiện tình yêu cuộc sống, đất nước và ước nguyện của tác giả. Mạch cảm xúc xuyên suốt bài thơ là tình yêu thiên nhiên, tình yêu quê hương đất nước. Từ mùa xuân thiên nhiên, đến mùa xuân đất nước”. thể hiện khát vọng được góp phần xây dựng đất nước Bài thơ với lí tưởng cao cả, tâm hồn cháy bỏng của tuổi trẻ, như một bài ca thôi thúc tuổi trẻ cống hiến và bảo vệ Tổ quốc.
Mưa xuân – Nguyễn Bính
Tôi là cô gái trong khung dệt
Quanh năm dệt lụa cùng mẹ già.
Trái tim non nớt như cây lụa trắng,
Mẹ già chưa bán chợ làng xa.
Hôm đó, cơn mưa xuân đang thổi,
Xem Thêm : Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp sáng tác
Các lớp hoa hình bầu dục đầy đặn.
Hội chèo làng Đặng qua ngõ,
Mẹ nói: Đêm nay xóm Đoài hát.
Trái tim thấy một mối tình.
Tôi ngừng đong đưa giữa những bàn tay xinh xắn.
Có vẻ như má của bạn đang đỏ,
Có lẽ tôi đang nghĩ về bạn.
Bốn người hàng xóm đã bật đèn,
Tôi đưa hai tay lên trước mái hiên.
Mưa ướt đẫm bàn tay với những chấm lạnh,
Sao anh ấy không đến xem.
Con xin phép mẹ con nhanh lên,
Mẹ nói: xem rồi nói cho mẹ nghe.
Mưa nhẹ để tôi không bị ướt áo,
Thôn Đoài chỉ cách một con đường.
Thôn Đoài hát thâu đêm suốt sáng,
Tôi bận quá đi tìm anh ấy để xem.
Đêm nay chắc lạnh lắm,
Để anh nằm xuống và lỡ ngón tay em.
Chờ cho đến khi bạn đến, bạn không đến,
Nhưng một hôm đang hát trong làng.
Khi tôi bảy tuổi, tôi đã hẹn hò,
Để cả thanh xuân bẽ bàng.
Tôi đã bị lạc trên đường về nhà,
Không có gì thiếu một dải đê!
Áo mỏng che đầu, mưa to,
Lạnh lùng, em thấy tiếc đêm khuya.
Tôi ghét bạn cho đến sáng,
Ngày hôm sau, mẹ tôi yêu cầu tôi hát gì.
“- Thưa ngài, họ hát…” Sau đó, tôi thấy
Nước mắt tôi trào ra, tôi ngoảnh mặt đi.
*
Ngày ấy, mưa xuân sợ bay,
Những bông hoa bị dập nát dưới giày.
Hội chèo làng Đặng qua ngõ,
Xem Thêm : Câu thành ngữ Chân cứng đá mềm có nghĩa là gì
Mẹ nói mùa xuân đã qua.
Anh trai! Mùa xuân đã đến ngày!
Khi bạn gặp tôi?
Khi nào thì Hội Đăng qua ngõ,
Để mẹ của bạn hát tối nay?
Mùa xuân trong thơ mới bao giờ cũng chất chứa bao nỗi buồn, nỗi xót xa, tình yêu không trọn vẹn hay nỗi niềm thất vọng của thi nhân. Bài thơ mang âm hưởng dân ca da diết, mang một nỗi buồn nhẹ nhàng mà sâu lắng. Thanh xuân mang ý nghĩa ẩn dụ, hàm ý niềm vui, hạnh phúc mất đi khi không còn em.
Chiều Xuân – Thơ
Mưa rơi bụi mềm trên bến vắng,
Thuyền lười nằm sông nước;
Tiệm tranh đứng im lặng
Bên chòm sao tím ngắt hoa rơi.
Ngoài đê cỏ mọc um tùm,
Con sáo đen sà xuống mổ bụng không mục đích
Bướm bay trong gió.
Đàn bò thong thả cúi xuống ăn mưa.
Trên cánh đồng lúa nước xanh tươi
Cò con thỉnh thoảng bay ra,
Làm một cô gái đáng yêu giật mình.
Cúi cuốc cào những thửa ruộng sắp ra hoa.
Chiều Xuân là bài thơ in trong tập Bức tranh quê xuất bản năm 1941, là bài thơ tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của Anh Thơ. Bức tranh thiên nhiên mùa xuân trong lành, thơ mộng và cảnh làng quê yên ả, thanh bình càng làm cho con người thêm gắn bó với quê hương.
Mùa Xuân Đến – Chu Minh Khôi
Bầu trời vừa mọc mặt trời nguyên thủy
Tiếng chim thả lời ngoài hiên
January nhắm mắt và mỉm cười với bạn
Lộc Biếc có chiếc răng khểnh duyên dáng.
Chợ Tết họp phiên đông vui
Đào phai khóe môi hồng
Một vài cô gái làng chơi trở lại qua ngõ
Cười với bầu trời trong xanh như ngọc.
Nhìn thấy mùa xuân trong gió
Vương trên mái đông gầy
Nhà ai mới quét vôi lại tường
Thẻ thỏ bên bồn hoa cúc họa mi.
Mệt mỏi chờ cơn mưa xuân cuốn đi.
Vẻ mơ màng của một cô thôn nữ làm say lòng người.
Văn nghệ cành xuân hứa hẹn
Bạn có đến gặp tôi tối nay không?
Bài thơ được viết với nhan đề là “Hồi tưởng”. Nguyễn Bìnhvì vậy, mang phong cách đặc trưng của Nguyễn Bính, mùa xuân vẻ đẹp thơ mộng, chan chứa vẻ đẹp của thiên nhiên, nơi con người và thiên nhiên đều đẹp như tranh vẽ. Với một chút tình yêu đôi lứa, quả thật bài thơ này rất mềm mại, uyển chuyển, đẹp đẽ và tràn đầy sắc màu.
Mùa xuân, mùa của vạn vật sinh sôi, trăm hoa đua nở, lòng người có lúc lặng lẽ, có lúc vội vã. Những bài thơ về mùa xuân Mỗi thứ đều có những cái hay riêng, thưởng thức chúng là một nghệ thuật.
Xem thêm:
đồng cỏ
.
Nguồn: http://luanvan247.net
Danh mục: Ca dao tục ngữ