Tổng hợp những bài thơ hay của nhà thơ Hoàng Cầm

Nhà thơ Hoàng Cầm, một nhà thơ với tình yêu quê da diết, “thả cánh diều thơ từ trầm tích văn hiến Kinh Bắc Giai với lòng trai phất cờ”, thơ ông đẹp một vẻ đẹp phong nhã mà dạt dào, hào sảng. Được viết và mang đậm tình yêu quê hương đất nước, nhưng những vần thơ của ông vẫn mang những chất hiện đại tiêu biểu của ông. Tìm hiểu những tác phẩm của anh, chúng ta thấy một hồn quê thanh bình luôn hiện hữu. Sau đây là Những tác phẩm hay nhất của nhà thơ Hoàng Cầm.
1. Bên kia sông Đuống
Chào! Tại sao buồn?
Anh đưa em đến sông Đuống
Bạn Đang Xem: Tổng hợp những bài thơ hay của nhà thơ Hoàng Cầm
Ngày xưa cát trắng phẳng lặng
Sông Đuống trôi
Một đường lấp lánh
Nằm một bên kháng chiến lâu dài.
Những cánh đồng dâu tây xanh mướt
Ngô khoai lang
Đứng bên này sông sao nhớ nhung.
Sao em buồn như mất bàn tay vậy?
Xem Thêm : Đất rừng phương Nam – Khúc hát của những ân tình
Bên kia sông Đuống
Quê hương ta là gạo nếp thơm
Tranh Đông Hồ gà lợn nét vẽ tươi tắn
Màu sắc dân tộc tươi sáng trên giấy
Quê hương của chúng tôi từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo lên bắn dữ dội
Ruộng của tôi khô
Ngôi nhà của chúng tôi đang cháy
Chó gặp đàn
Lưỡi dài lê huyết
Kiệt và ngõ vắng
Hai mẹ con đàn lợn âm dương
Chia tay trăm phương
Đám cưới chuột tưng bừng
Bạn đi đâu bây giờ?
Ai sang bên kia sông Đuống?
Gửi cho tôi thẻ đen
Giấc mộng yên bình trăm năm
Lễ hội mùa hè nổi tiếng
Trên núi Thiên Thai
Chùa Bút Tháp
Giữa huyện Lang Tài
Gửi ai để may quần áo
Chuông chùa ngân vang, em đang ở đâu?
Những cô gái bặm môi chỉ chải trầu
Người già tóc bạc
Những cô gái mặc quần nâu sột soạt
Bây giờ đi đâu, về đâu?
Ai sang bên kia sông Đuống?
Bạn có nhớ từng mặt búp sen không?
Thợ cắt tóc răng đen
Nụ cười như nắng mùa thu
Chợ Hồ, chợ Suối, người người đua nhau chen chúc
Bãi Trằm Chỉ, người dệt mạng chặn đường
Những người thợ dệt
Đi bán lụa màu
Thợ nhuộm
Tỉnh Đồng, Huê Cầu
Bây giờ đi đâu, về đâu?
Xem Thêm : Đất rừng phương Nam – Khúc hát của những ân tình
Bên kia sông Đuống
Một người mẹ già yếu gánh hàng rong
Miếng cau khô
Chai sản phẩm màu hồng
Một vài tờ giấy trong sương sớm
Đột nhiên, những con quỷ mắt xanh mở to
Đung đưa đinh phá tiệm gầy
Cướp bóc Blackjack
Kết thúc phiên chợ nghèo
Cây đa lác đác trước cửa lều
Một vài vệt máu vào một buổi chiều mùa đông
Chưa bán một xu
Mẹ già lại gánh hàng rong
Bước cao và thấp trên bờ tre
Có một con cò trắng đang bay
Lướt qua sông Đuống về đâu?
Mẹ tôi đói và buồn
Đường trơn, mưa lạnh, tóc bạc
Xem Thêm : Đất rừng phương Nam – Khúc hát của những ân tình
Bên kia sông Đuống
Tôi có đàn con
Một ngày tranh nhau bát cháo ngô.
Tối ngủ gầm giường tránh đạn.
Tìm một vòng tròn xung quanh
Suy nghĩ về việc xây dựng một ngôi nhà
Trong giấc mơ hồn nhiên, tiếng súng như sấm.
Uh oh, sự điên rồ
Hoàn toàn giật mình
Bóng thù dày vò đôi môi xinh.
Đã có đất này để sao chép tội ác
Chúng tôi không biết làm thế nào để bình tĩnh
Màn đêm buông xuống sông Đuống
Bạn là ai? – Bạn đang ở đâu?
Mở một chiếc lá
– Tôi đến đây ở tất cả các phía của bức tường
Ánh đèn le lói thắp sáng tình mẹ
Mặt sáng lên như căng ra
Tóc trắng đáng thương đang thì thầm
Những điều vĩnh viễn không thể nói ra
Màn đêm buông sâu xuống sông Đuống.
Tôi mài cái cuốc
Tôi uốn cong cái liềm
Tôi mài thanh của tôi
Tôi lắc nhãn dài của tôi
Ngày mai chúng ta xây dựng thành phố kháng chiến
Hàng bụi chuối
Lặng lẽ chùa rơi chùa hoang vắng.
Đom đóm bay ngang qua
Tin khủng khiếp
Đối với sự kinh hoàng của kẻ thù
Mỗi phát súng vang lên
Trong đêm khuya, thỉnh thoảng cúi đầu tự do.
Thuyền ai lững thững qua bến Hồ?
Xóa hết những giờ phút đau khổ
Đêm sâu xuống lòng sông Đuống.
Những người lính bên sông đã trở về
Tôi bắt đầu xuất kích
Trại địch bắt đầu run rẩy trong sương mù
Chớp dao giữa chợ
Cây gậy cuối làng.
Lúa chín vàng, giặc mất hồn.
Không ngon
Giấc ngủ không bình yên
Không chân
Chúng tôi phát điên
Quay như xiên vào lửa
Và càng nhiều trường của chúng ta càng được lấp đầy
Bao nhiêu nắng xuân tươi đẹp
Gió đưa bài hát đến gần
Thợ trồng đánh giặc, dân quân cày bừa
Lời ru của bà vào buổi trưa
Nắng chói chang, hạ võng đưa buồn.
“Ahh… bố của bạn đã mất cách đây rất lâu rồi
Càng trưởng thành, thù hằn càng sâu ”.
Tiếng bạn cắt cỏ ở trại tù
Ghét gió lạnh và mưa
“Cơ thể tôi bị vấy bẩn vì bạn
Ghét tôi và mảnh đất này từ lâu… ”
Em ơi, đừng hát nữa, tim anh đau lắm
Mẹ đừng khóc con tim con buồn lắm.
Cánh đồng im lặng
Hãy để tôi đi giết kẻ thù
Dùng máu của nó để rửa kẻ thù này
Cầm lấy khẩu súng anh ta cầm trên tay
Mỗi đêm có một lễ hội
Trong trái tim của con chim đang nhảy múa và cười
Bởi vì mặt trời sắp mọc
Xem Thêm : Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp sáng tác văn học
Chân trời đã hé lộ
Sông Đuống cuộn chảy
Hãy để nó được cuốn ra bể bơi
Bao nhiêu lời đồn đại của kẻ thù.
Có bao nhiêu giọt nước mắt?
Bao nhiêu mồ hôi?
Có bao nhiêu bóng tối?
Cuộc sống bao nhiêu
Bao giờ sang bên kia sông Đuống?
Tôi tìm lại bạn
Tôi đang mặc một cái yếm
Tôi mặc lụa hồng
Tôi đi lễ hội sông
Nụ cười yêu ánh xuân xanh.
Bên kia sông Đuống là công việc tốt nhất của Nhà thơ Hoàng Cầm, mang đậm phong cách của nhà thơ, thơ Hoàng Cầm “đượm một nỗi niềm phương Đông”. Đúng vậy, cái “Đông” luôn “sâu” là do ông đã lồng hồn thơ mình vào chiều sâu văn hóa Việt để rồi hiện lên trên trang văn với dáng vẻ năng động của thơ mới đang luân chuyển. về hiện đại. “Bên kia sông Đuống”Là những nỗi niềm của người con xa quê, lặng nhìn quê hương ngay trước mắt mà không nỡ quay về.
2. Lá liễu
Đình Bảng buông váy bên cửa võng.
Chị lang thang tìm
Cùng hướng
Rơm rạ
Cô ấy nói
Ai có thể tìm thấy lá cây thục quỳ?
Từ nay anh sẽ gọi em là chồng
Hai ngày tôi tìm thấy những chiếc lá
Tôi cau mày
Nó không phải là một cây thục quỳ
Mùa đông tới, tôi tìm thấy những chiếc lá
Cô ấy lắc đầu
Ánh nắng bên sông
Ngày cưới của chị gái
Tôi tìm thấy lá
Cô ấy mỉm cười và xe chỉ nóng lên
Em gái của ba đứa trẻ
Tôi tìm thấy lá
Cô ấy lấy tay che mặt và không nhìn
Từ thời điểm đó
Tôi cầm chiếc lá
đi xuống đáy bể
Gió đồng quê đang gọi
Tốt nhất của tốt nhất…
… Bông…!
“Lá“là biểu tượng của tình yêu chân thành mà người con gái hằng mong ước? Tình yêu của người Quan họ trong”Lá“Âm thầm quyến rũ người đọc từ ngày nào. Bài thơ không chỉ khắc họa không gian làng quê Kinh Bắc mà còn tô đậm thêm vẻ đẹp của con người nơi đây. Bài thơ là tiếng nói đầy thổn thức, đau đáu, trăn trở trước một mối tình không thành chỉ còn lại trong nỗi nhớ, trong niềm khao khát của người trữ tình.
3. Bạn đi và tôi đi
Bạn có đi về phía tôi?
Tôi sẽ đi về phía dài, nhiều cơn bão sẽ nổ ra
Tôi sắp đi đến vô cùng
Tôi sẽ đi đến những cánh hoa hồng rơi
Bảy mươi đứng mỉm cười
Tám mươi đứng khóc, cuộc đời chưa khô.
Trăm năm loạn lạc
Anh biết không, em vẫn trôi và hát buồn.
Ngoài những bài thơ viết về Kinh Bắc, Hoàng Cầm Cũng viết nhiều về tình yêu. Bản thân nhà thơ cũng là một người cả đời vất vả trong tình yêu, cũng đau đớn và đầy xót xa. Đoạn thơ thể hiện rõ sự bơ vơ, từng câu thơ tách làm đôi để nói lên sự xa cách trong tình yêu.
4. Nếu bạn còn trẻ
Nếu bạn còn trẻ như năm xưa
Quyết định đưa em về sống cùng anh
Những buổi chiều buồn lại trôi
Em đàn em hát giữ xuân xanh
Nhưng thuyền của tôi buộc vào bờ sông
Bến tre em không về.
Bao năm hát dưới ánh trăng
Bao giờ mới hết nợ Tam Dương?
Nếu có ngày mai, tôi sẽ trở lại
Trở lại thăm bến thu xa.
Sau đó tóc không còn xanh nữa
Mây trắng đêm vàng se duyên
Thơ của Hoàng Cầm khá giàu chất nhạc, tuy viết về tình yêu nhưng chất Kinh Bắc vẫn không bị mai một. Tác phẩm thể hiện sự nhớ nhung không muốn rời xa, khát khao quay ngược thời gian để giữ lại tình yêu. Tuy nhiên, vẫn còn quá muộn màng và chưa trọn vẹn, để tôi ở lại trên “dòng sông hận thù”, ánh sáng sống mãi với chữ “tình”.
Hoàng Cầm Là một nhà thơ đã có nhiều đóng góp cho nền văn học nước nhà, có thể nói, sự đóng góp của ông lẽ ra còn lớn hơn nếu ông không gặp phải một số biến cố cuộc đời. Tuy vậy, ông vẫn là một nhà thơ kiệt xuất của Kinh Bắc.
Xem thêm:
.
Nguồn: http://luanvan247.net
Danh mục: Ca dao tục ngữ